Tài tử Tuấn Trần đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng đạo diễn Hàn Quốc Mo Hong Jin khi tham gia dự án điện ảnh hợp tác Việt-Hàn mang tên \"Mang Mẹ Đi Bỏ\". Sự cống hiến, tài năng và tinh thần học hỏi không ngừng của anh đã khiến vị đạo diễn quốc tế phải thán phục, khẳng định Tuấn Trần là một \"viên ngọc quý giá\" của nền điện ảnh Việt Nam đương đại.
Vào một đêm Giáng sinh vài năm trước, đạo diễn Mo Hong Jin, trong hành trình tìm kiếm chất liệu cho bộ phim mới tại Việt Nam, đã bất ngờ bắt gặp hình ảnh của Tuấn Trần trên một tấm áp phích. Ngay lập tức, ông cảm nhận được sự phù hợp đặc biệt giữa nam diễn viên này với nhân vật chính trong tác phẩm của mình. Mối duyên hợp tác đã nảy nở từ đó, và những ấn tượng ban đầu về Tuấn Trần ngày càng được củng cố trong suốt quá trình làm việc chung.
Đạo diễn Mo Hong Jin chia sẻ sự xúc động khi chứng kiến Tuấn Trần hóa thân vào vai diễn Hoan, một người con phải đối mặt với căn bệnh Alzheimer của mẹ. Đặc biệt, cảnh Hoan bật khóc trên đường phố, thể hiện nỗi đau và tình cảm sâu sắc dành cho mẹ, đã khiến vị đạo diễn không thể kìm được nước mắt. Ông khẳng định: \"Tuấn Trần sở hữu một khả năng diễn xuất thiên bẩm, mang đến năng lượng và cảm xúc chân thực, xứng đáng là viên ngọc sáng giá của điện ảnh Việt Nam.\"
Để hóa thân vào vai Hoan, một thợ cắt tóc mưu sinh bằng nghề này, Tuấn Trần đã dành hai tháng miệt mài khổ luyện. Anh chia sẻ về những thách thức phải đối mặt, đặc biệt là việc cầm kéo cắt tóc sao cho tự nhiên và chuyên nghiệp nhất. \"Tôi sợ rằng nếu không chuẩn bị kỹ lưỡng, khán giả sẽ dễ dàng nhận ra sự gượng gạo,\" anh tâm sự. Nhờ sự hỗ trợ tận tình từ chuyên gia trong đoàn làm phim, Tuấn Trần đã nắm vững các kỹ năng cần thiết, mang lại sự chân thực tuyệt đối cho vai diễn.
Ngoài ra, việc học chơi guitar cũng là một thử thách khác. Trong kịch bản gốc, chiếc đàn guitar chỉ đơn thuần là kỷ niệm buồn. Tuy nhiên, Tuấn Trần và đạo diễn đã cùng nhau phát triển ý tưởng, biến chiếc đàn thành một người bạn tâm giao, một biểu tượng của sự kết nối cảm xúc từ quá khứ đến tương lai của nhân vật Hoan. Điều này đã làm cho nhân vật trở nên đa chiều và sâu sắc hơn rất nhiều.
Điều đáng chú ý là dù nhân vật Hoan phải gánh chịu nhiều tổn thương và nỗi đau, cả đạo diễn lẫn Tuấn Trần đều mong muốn anh xuất hiện với một nguồn năng lượng tích cực. \"Nhân vật của tôi sợ đối diện với ánh mắt thương hại của người khác. Đó là một điều rất hay mà tôi đã cố gắng thể hiện,\" nam diễn viên chia sẻ. Anh khẳng định đây là một vai diễn mà anh dành trọn tâm huyết.
Nghệ sĩ Hồng Đào, người hợp tác cùng Tuấn Trần trong phim, cũng không tiếc lời khen ngợi sự tận tâm và quyết tâm của anh. Bà ví Tuấn Trần là \"Mr. More\" vì sau mỗi cảnh quay, anh luôn muốn tìm cách để thể hiện tốt hơn, mang đến những gì xuất sắc nhất cho khán giả.
Câu chuyện về Tuấn Trần và hành trình chinh phục đạo diễn Hàn Quốc Mo Hong Jin trong dự án \"Mang Mẹ Đi Bỏ\" không chỉ là minh chứng cho tài năng và sự cống hiến của một nghệ sĩ. Đó còn là một nguồn cảm hứng mạnh mẽ về tinh thần học hỏi không ngừng, sự chuyên nghiệp và trách nhiệm trong công việc. Trong một ngành công nghiệp đòi hỏi sự cạnh tranh gay gắt, việc một diễn viên không ngừng trau dồi bản thân, vượt qua giới hạn để mang lại những vai diễn chân thực và sâu sắc nhất là điều đáng trân trọng. Tuấn Trần đã cho thấy rằng, để trở thành một \"viên ngọc\", tài năng thôi chưa đủ, mà còn cần cả sự đam mê cháy bỏng và lòng quyết tâm sắt đá. Sự nể phục từ một đạo diễn quốc tế là lời khẳng định rõ ràng nhất cho những nỗ lực không ngừng nghỉ ấy.
Trong một thành công y học đáng ghi nhận, Bệnh viện Nhi đồng 2 tại TP. Hồ Chí Minh vừa tiến hành ca phẫu thuật ghép thận thành công cho một bệnh nhi 11 tuổi quê Lâm Đồng. Đây là trường hợp mắc suy thận mạn giai đoạn cuối do hội chứng thận hư kháng thuốc, một tình trạng hiếm gặp liên quan đến đột biến gen Wilms-1 (WT1). Sự kiện này không chỉ mang lại cuộc sống mới cho bệnh nhi mà còn khẳng định năng lực chuyên môn cao của đội ngũ y bác sĩ trong việc xử lý những ca bệnh phức tạp.
Hành trình chữa bệnh của cô bé bắt đầu từ năm 6 tuổi khi xuất hiện những dấu hiệu sưng mắt sau mỗi buổi sáng. Ban đầu, gia đình không mấy chú ý, cho rằng đó là hiện tượng thông thường ở trẻ nhỏ. Tuy nhiên, khi tình trạng này trở nên nghiêm trọng, bé được đưa đến Bệnh viện Nhi đồng 2, nơi các bác sĩ chẩn đoán mắc hội chứng thận hư kháng thuốc, không đáp ứng với các phương pháp điều trị thông thường, dẫn đến suy thận mạn giai đoạn cuối. Trước khi được ghép thận, bé phải duy trì sự sống bằng cách chạy thận nhân tạo hoặc thẩm phân phúc mạc định kỳ, điều này ảnh hưởng nghiêm trọng đến sinh hoạt và tương lai của em.
Trước tình hình cấp bách, Hội đồng Ghép thận của bệnh viện đã họp và đưa ra quyết định thực hiện ca ghép thận. Đặc biệt, ca phẫu thuật này còn phức tạp hơn bởi sự hiện diện của đột biến gen WT1, đòi hỏi phải loại bỏ thận phải của bé để ngăn ngừa nguy cơ ung thư hóa. Ca mổ diễn ra vào ngày 1/7, với thận trái của người mẹ được ghép vào vị trí thận phải của bé. Chỉ một tuần sau phẫu thuật, sức khỏe của bệnh nhi đã ổn định, ăn uống bình thường và dự kiến sẽ sớm xuất viện. Trong tương lai, bé sẽ tiếp tục được theo dõi và điều trị hỗ trợ để đảm bảo sự phát triển bình thường.
Câu chuyện về cô bé này là một minh chứng sống động cho sự tiến bộ của y học hiện đại và tinh thần không ngừng nỗ lực của các y bác sĩ. Đồng thời, nó cũng là lời nhắc nhở quý giá về tầm quan trọng của việc quan tâm đến những dấu hiệu bất thường trên cơ thể, dù là nhỏ nhất, để kịp thời phát hiện và điều trị bệnh, đặc biệt là ở trẻ em. Việc chủ động chăm sóc sức khỏe và tìm kiếm sự hỗ trợ y tế chuyên nghiệp sẽ giúp mỗi cá nhân có một cuộc sống khỏe mạnh và trọn vẹn.
Sự ra đi quá đỗi bất ngờ của người mẫu, nhà thiết kế tài năng Ngô Quang Phong, được biết đến với nghệ danh Nam Phong, vào đêm ngày 8 tháng 7, đã tạo nên một làn sóng tiếc thương sâu sắc trong giới nghệ sĩ và những người thân cận. Từ những dòng cảm xúc được chia sẻ trên mạng xã hội cho đến hành trình dài từ Thành phố Hồ Chí Minh về Cà Mau để nói lời vĩnh biệt, các đồng nghiệp đã dành cho anh tình cảm chân thành và ấm áp nhất.
Diễn viên Đoàn Minh Tài, một người bạn tri kỷ đã gắn bó với Nam Phong gần hai thập kỷ, không giấu nổi sự bàng hoàng và đau xót trước tin dữ. Anh đã mong rằng đây chỉ là một sự nhầm lẫn, nhưng hiện thực nghiệt ngã đã buộc anh phải đối mặt. Đoàn Minh Tài đã có mặt tại tang lễ ở quê nhà Cà Mau, nơi anh cảm nhận sâu sắc hơn về cuộc đời và tình nghĩa. Anh chia sẻ rằng, đây không phải là một đám tang khoa trương với vòng hoa rầm rộ, mà chỉ có sự hiện diện lặng lẽ của một vài người anh em trong nghề, đến thắp nén nhang tiễn biệt một người hiền lành, tử tế. Đoàn Minh Tài cũng nhớ lại lời hẹn của Nam Phong về việc thăm quê anh và thưởng thức những món ngon miền Tây, một lời hứa mà giờ đây đã vĩnh viễn không thể thực hiện được. Anh nhấn mạnh rằng Nam Phong là một người sống đàng hoàng, tử tế, dù lặng lẽ nhưng không hề vô danh, bởi anh sống trong ký ức chân thành của những người yêu mến. Qua câu chuyện này, Đoàn Minh Tài cũng muốn nhắn nhủ mọi người hãy trân trọng từng khoảnh khắc, từng lời hỏi han, từng lần gặp gỡ với những người mà mình gọi là bạn bè, đồng nghiệp.
Hoa hậu Phan Thị Mơ, người đã cùng Đoàn Minh Tài vượt một quãng đường dài từ Thành phố Hồ Chí Minh đến Cà Mau để tiễn biệt Nam Phong, cũng bày tỏ nỗi niềm thương tiếc khôn nguôi. Cô nhớ về Nam Phong như một người anh luôn sẵn lòng giúp đỡ những người em bằng tất cả những gì mình có. Đối với Phan Thị Mơ, đây là lần đầu tiên cô đặt chân đến Cà Mau, nhưng lại là một chuyến đi đầy nước mắt để nói lời tạm biệt. Cô cầu mong anh sẽ tìm được bình an ở một thế giới khác và khẳng định rằng mọi người sẽ luôn nhớ về anh.
Ca sĩ Nguyên Vũ, khi nhận được tin buồn giữa đêm khuya, đã không thể kiềm nén được cảm xúc. Anh mô tả Nam Phong là một người bạn, một đồng nghiệp, một người anh em vô cùng thân thiết. Sự ra đi đột ngột này đã khiến trái tim anh đau nhói, tâm trí trống rỗng. Nguyên Vũ hồi tưởng về mối quan hệ đặc biệt giữa hai người, thân thiết đến mức chỉ cần nhìn là hiểu nhau đang nghĩ gì. Những lúc buồn, chỉ cần một câu hỏi đơn giản như "Uống không?" cũng đủ để hiểu ý nhau; khi vui, một hình ảnh cũng có thể khiến họ cười cả ngày. Nam ca sĩ bày tỏ sự hụt hẫng khi mất đi một người quen thuộc như hơi thở. Anh nhìn vào ảnh đại diện của Nam Phong, biết rằng hình ảnh vẫn còn đó nhưng cánh cửa cuộc đời đã khép lại vĩnh viễn. Nguyên Vũ bộc bạch rằng anh chưa sẵn sàng để nói lời tạm biệt và hy vọng nếu có kiếp sau, họ vẫn có thể làm bạn. Anh hiểu rằng những mất mát này khó có thể lành lại, nhưng con người sẽ học cách sống chung với nỗi đau ấy theo thời gian.
Nhiều nghệ sĩ tên tuổi khác như Nam vương Cao Xuân Tài, Đạt Kyo, Hữu Anh, Công Phát cùng nhiều đồng nghiệp đã từng gắn bó với Nam Phong cũng đã không quản ngại đường xá xa xôi, về Cà Mau để tiễn đưa anh về nơi an nghỉ cuối cùng.
Câu chuyện về Nam Phong và tình cảm của những người bạn, đồng nghiệp trong giới giải trí đã để lại một thông điệp mạnh mẽ về sự trân trọng những mối quan hệ trong cuộc sống. Nó nhắc nhở chúng ta về giá trị của tình bạn, tình đồng nghiệp, và sự cần thiết của việc thể hiện tình cảm khi còn có thể. Cuộc đời vô thường, và mỗi người nên biết quý trọng từng khoảnh khắc được ở bên những người thân yêu, đừng để những lời hứa, những cuộc gặp gỡ bị bỏ lỡ bởi guồng quay hối hả của cuộc sống. Sự ra đi của Nam Phong không chỉ là mất mát cho gia đình và bạn bè anh, mà còn là lời nhắc nhở cho tất cả chúng ta về ý nghĩa của việc sống tử tế, chân thành và luôn dành thời gian cho những người mình yêu quý.